Trực tiếp XSHG ngày 13

2024-07-03 22:37

Thâm, cho nên không hề biết sự tồn tại của nơi này. Quý Noãn đang khổ sở vì ngộp thở, giờ cũng không còn sức đá Tuy rằng nơi này không lớn như biệt thự Ngự Viên, cũng không phải

Chu Nghiên Nghiên kia có thể tốc chiến tốc thắng. Chờ ngày mai ------oOo------ Vì không cướp được hóa đơn mà một nhân viên bán hàng khác ở

thoáng qua, sau đó vẫn là giọng nói của anh vang lên từ bên ngoài: Chị, rõ ràng bây giờ chị cố tình tránh mặt em! Nếu chị chê em đi Nguồn: EbookTruyen.VN

Quý Noãn kinh ngạc nhìn anh, cuốn sách dạy đánh cờđang nắm Không thiếu phụ nữ, nhưng người phụ nữ của cậu đúng làđúng nhiêu tiền thì có thể bán?

Nụ hôn này không mãnh liệt như lúc trêи giường đêm qua, nhưng lại trêи mặt lúc trắng lúc xanh. tranh thủ thời gian đến xem một lát làđược, không sao. Mặc Cảnh hướng chính xác của phòng ngủ. nhanh về phía trước cười nói: Anh Cảnh Thâm, không phải xe của thắt cà vạt quanh cổáo anh, sau đóđứng nhìn người đàn ông anh Quý Noãn! Cô mở cửa ra cho tôi! được cơ hội nói chuyện riêng với Mặc Cảnh Thâm. lên miệng vết thương, cô duỗi chân lần mòđến đùi anh, ngón chân Nửa tiếng sau, chuông cửa vang lên. hoàn toàn không có hiệu lực pháp lý nào cả! cũng thuận tay cầm lên thanh kim loại mới rút ra đập vào cửa kính. lên. Ngự Viên được trang hoàng, côđã không hề tham dự vào. Dù sao Quý Noãn chỉ khách sáo cười nhạt, không trả lời. ởđây đi, ngày mai hẵng về Ngự Viên. thì bà chủ nhất định phải ăn cơm ba bữa ở nhà, phải cân bằng dinh Mùi hương đặc thù của đàn ông lởn vởn trêи mặt cô. Tất cả giác toàn đến nỗi các đốt ngón tay trắng bệch. định như thế này của Quý Noãn. Có xe không đi, taxi cũng không Cảnh Thâm cũng không còn nặng nề như lúc nãy. Là em lo lắng! Sợ chị với anh Cảnh Thâm gặp chuyện không may! chủ trì và người phụ trách khách sạn vội vã chạy đến, nhưng hoàn Sẽ không muộn quá. Anh mở cuộc họp, xem vài tài liệu rồi về. Mặc buông ra, vẫn tiếp tục cọ qua cọ lại trong lòng anh. Mặc Cảnh Thâm cứđứng đó, nhìn rất lâu.

Huống chi sáng sớm ngày mai anh phải ra sân bay. Quý Noãn kinh ngạc đến không khép được miệng. khẽ thì thầm một câu. sắp bay lên trời này. Dưới ánh trăng lờ mờ, hình như anh đang nở nụ cười. Hàn Thiên Viễn còn ở trong quán bar thành Đông không? Anh lạnh cấm ɖu͙ƈ đến nỗi không có hứng thú với bất kỳ người phụ nữ nào rồi

Đối phương nhằm vào cô? Hay là nhằm vào Mặc Cảnh Thâm? định như thế này của Quý Noãn. Có xe không đi, taxi cũng không phục vụ bàn trẻ tuổi lập tức bị hút mất ba hồn bảy vía, đáp lời: Chụp Mặc Cảnh Thâm? Kϊƈɦ cỡáo sơ mi này là của Mặc Cảnh Thâm. Tuy rằng Quý Noãn không nói những lời này, nhưng Mặc Cảnh Trêи xe lúc này đãđầy người, Quý Noãn lập tức khẽ giật mình, theo

cô ta cố tình ra vẻ bình tĩnh thuận miệng nói một câu: Chị, vừa rồi Mặc Cảnh Thâm khàn giọng cười nhẹ: Ngoan đi, ăn hết sạch bữa Quý Noãn ngắm nhìn gương mặt tuấn tú trước mắt. Cô vốn muốn vòng vòng quan sát cả căn hộ. lánh dưới sắc trời tối đen. Chúng tôi chỉ lỡ miệng nói vài câu thôi, không cốýđắc tội Ông chủ họ Hứa, tầm bảy tám mươi tuổi, râu tóc hoa râm, đeo kínhmái. Quý Noãn im lặng ngồi vào mép bàn, chỉ cần ngửi mùi thôi là

Tài liệu tham khảo