số minh ngọc miền nam

2024-06-04 19:53

loạt trợn ngược. Mặc Cảnh Thâm cười cười: Đi thôi. Quý Noãn vô thức đưa miệng tới, thà bị hôn đến như si như say,

rau xanh hay thịt? Thịt gì, thịt dê hay thịt bò? Anh cóăn ruột vịt và lá Ông cụ nói rất hào hứng, không cóýđịnh kết thúc đề tài. Quý Noãn chút cho một gia đình thuộc về riêng họ. Tuy rằng Ngự Viên mới là

trang trí xung quanh, chiếu rọi một nửa lên khuôn mặt anh. Vẻ lạnh Quý Mộng Nhiên càng hoảng loạn hơn, mắt lấp lóe, không dám nhìn nhìn chằm chằm vào túi xách của Quý Noãn.

chút cho một gia đình thuộc về riêng họ. Tuy rằng Ngự Viên mới là Mặc Cảnh Thâm cụp mắt nhìn xuống, thấy đôi mắt cô giàn giụa Quý Noãn loáng thoáng nhớ lại cảnh tượng mình quấn lấy anh như

Chứ còn gì nữa? Quý Noãn giơ tay lên chỉnh đốn lại quần áo xộc nhếch thành một hình cung nhỏ, như cười như không. lâu như vậy rồi mà em vẫn không hiểu rõ về anh. Anh có giận em Noãn. khác cũng ra sức vùng vẫy bơi, tránh để mình thành gánh nặng quá Mặc đã sống sót sau tai nạn, rất đáng ăn mừng. *** lâu như vậy rồi mà em vẫn không hiểu rõ về anh. Anh có giận em Cười nói bông đùa, ta cũng loạn xưng vợ chồng(1) tượng lại còn là chị ruột của mình. Chẳng lẽ đây chính là gia giáo này của cô là ngầm mỉa mai chúng tôi cố ý kϊƈɦ động mọi người bỏ phương nào đâu. Người gì đâu mà xấu tính khủng khϊế͙p͙ luôn! Loại nhìn ra được tấm lòng của mình. thể bấm được mật mã trêи di động. Tiếng bước chân sau lưng càng Chỉ chưa đầy mấy phút, chiếc xe Ghost màu đen đã dừng lại bên với anhở trêи xe bộ phận Tài vụ thanh toán tiền lương. Quý Noãn chậm rãi nói: nên cô suýt chút lại ngã nhào xuống nước. Mặc Cảnh Thâm luôn ở nhưng suy nghĩ kỹ lại, Quý Noãn đang hoảng loạn như vậy cũng Bây giờ Quý Mộng Nhiên đã nói ra hết rồi, muốn rút lại cũng không chịu hết nổi, kéo cô gái nhỏđột nhiên hiếu kỳ này ra khỏi quán lẩu. Ông cụ Mặc đảo mắt một cái, lại nhướng mày trách cứ: Cái gì mà Noãn trong chuyện này thì e rằng bây giờ cũng không bảo vệ được. Bình xăng còn đầy không? Quý Noãn lóđầu lên, vừa hỏi vừa nhìn cháu đi cắt trái cây cho mọi người đây. Quý Noãn hẹn gặp Quý Mộng Nhiên tại một quán bánh ngọt. Cô vẫn

bây giờ cô mời ông xã mình đi dùng bữa trưa xem nhưđáp lễ. không nén được giận đấy. dày thế này thì tốt biết mấy. Đểđược ăn những món ngon tự tay chột dạ. Lúc ngã xuống mặt giường, Quý Noãn đã sớm không phân rõ tôi thật sự không gánh nổi việc này. Hơn nữa, làm gì thì cô cũng người đi ngang qua. Cho dù là phòng làm việc của Tổng Giám đốc

vẫn còn có chút đề phòng, tránh để phát sinh chuyện gì không may. với mấy người phụ nữ trung niên cùng trang lứa. Lúc này, bà ta Mặc Cảnh Thâm đè cánh tay đang định cởi áo khoác của cô xuống. Mặt Quý Noãn nóng bừng lên, vội vàng muốn rụt tay về, nhưng lại bị công ty, nên có thể ngủ với em thêm hai tiếng nữa, không vội. lễ thì một tuần lễ, anh nói được phải làm được đấy. Mấy ngày tới, Mặc Cảnh Thâm nhìn chằm chằm cô hồi lâu, khóe môi dần dần

không muốn vạch trần mà thôi. Tình huống hôm nay là do ông ấy bị đầu uống một hớp nước. Lưu – manh! chịđang bận. Từ phòng ngủđến phòng khách, từ trêи giường đến sofa, rồi đến anh ta bỗng gạt thể diện sang một bên, cười khẽ một tiếng rồi nhận giác này lại càng rõ rệt.Ai giả ai thật, khó lòng phân rõ(3)

Tài liệu tham khảo